Thơ: Hồ Tấn Phong (phần 2)

Đồng đội

Tôi lại viết bài thơ đồng đội

Đã xa nhau hơn bốn chục năm rồi

Ai mất, ai còn, ai quên, ai nhớ

Khói lửa ngày nào còn hun ướt mắt tôi

Khi Tổ Quốc lâm nguy ta thành chiến sĩ

Từ bao nẻo quê xa về chung một chiến hào

Bao máu xương xây thành trận địa

Sinh tử chẳng nề đâu xá gian lao

Ngày nắng lửa theo đêm pháo kích

Những mắt khô khóc đồng đội của mình

Năm tháng ấy có thể nào quên được

Mỗi bước đường bao máu hy sinh

Ai hiểu thấu nỗi đau nhường ấy

Những người mẹ mất con, người vợ mất chồng

Rừng Trường Sơn bao nấm mồ đồng đội

Cho cuộc sống nơi này kết trái đâm bông

Cho tôi đứng trên giảng đường lộng gió

Tấm bảng đen nới rộng những phương trình

Mỗi nét phấn đưa ước mơ bay bổng

Mỗi mắt nhìn như hạnh phúc long lanh

Tôi lại viết bài thơ đồng đội

Bởi mưa nắng cuộc đời còn day dứt tâm can

Đồng đội ơi xin vì Người vững bước

Như tay súng ngày nào giữ lấy ViệtNam.

Các tin khác